Indonesia có một ngành thương mại nhà hàng và khách sạn phát triển mạnh mẽ, đặc biệt là tại các khu du lịch hàng đầu như Bali, Jakarta, và các địa điểm du lịch khác trên khắp quốc gia.
GDP (Gross Domestic Product) của ngành thương mại nhà hàng và khách sạn đóng góp một phần quan trọng vào nền kinh tế của Indonesia: Tạo ra thu nhập và việc làm, Tăng cường du lịch, Thúc đẩy hoạt động kinh doanh khác, Tăng cường hạ tầng…
Tóm lại, ngành thương mại nhà hàng và khách sạn không chỉ đóng góp vào GDP của Indonesia mà còn có ảnh hưởng sâu rộng đến nền kinh tế và xã hội của đất nước này.
Bộ dữ liệu sau được lọc từ WORLD BANK tổng hợp dữ liệu GDP các ngành thương mại nhà hàng khách sạn từ năm 1967 đến 2013 ở các khu vực hoặc tỉnh thuộc Indonesia (đơn vị IDR )
library(WDI)
library(tidyverse)
library(DT)
ind <- WDIsearch('')
nn <- WDI(indicator = 'NA.GDP.TRD.HTL.KR', start = , end = , extra = T)
nn1 <- nn %>% select(country, year, NA.GDP.TRD.HTL.KR)
str(nn1)
## 'data.frame': 24660 obs. of 3 variables:
## $ country : chr "Aceh Barat Daya, Kab." "Aceh Barat Daya, Kab." "Aceh Barat Daya, Kab." "Aceh Barat Daya, Kab." ...
## $ year : int 2020 2019 2018 2017 2016 2015 2014 2013 2012 2011 ...
## $ NA.GDP.TRD.HTL.KR: num NA NA NA NA NA ...
## ..- attr(*, "label")= chr "GDP on Trade, Hotel and Restaurant Sector (in IDR Million), Constant Price"
Trong bộ dữ liệu đã được lọc trên ta có các biến sau:
names(nn1) <- c('state', 'year', 'GDP')
datatable(nn1)
Bộ dữ liệu trên phản ánh tình hình GDP của Indonesia trong những năm 1967 đến 2012 ở nhiều khu vực khác nhau, tuy nhiên chúng ta chỉ tập trung vào các tỉnh chủ đạo của Indonesia
nn2 <- nn1 %>% filter(str_detect(state,"Prop."))
nn2 <- na.omit(nn2)
Trước khi tìm hiểu về chi tiết GDP từng tỉnh của Indonesia ta có bảng thống kê tổng quan GDP về thương mại nhà hàng, khách sạn ở Indonesia qua các năm như sau:
nn2.su <- nn2 %>% group_by(year, state) %>% summarise( m= sum(GDP), .groups = 'drop')
datatable(nn2.su)
Để có được số liệu thống kê rõ hơn qua các năm ta có trung bình GDP qua các năm như sau:
nn2.me <- nn2 %>% group_by(year) %>% summarise( m= mean(GDP), .groups = 'drop')
datatable(nn2.me)
Dữ liệu trên cho ra biểu đồ đường dưới đây giúp ta nhìn rõ sự tăng giảm của GDP theo thời gian giúp tìm hiểu nguyên nhân các yếu tố ảnh hường đến ngành thương mại nhà hàng khách sạn này.
library(gganimate)
library(magick)
library(ggplot2)
nn2.me %>% ggplot(aes(x = year, y = m)) + geom_line() + geom_point(size=2) + transition_reveal(year, keep_last = F)
Từ năm 1967 đến 2012 GDP của ngành này tăng liên tục qua các năm. Tăng mạnh vào trước những năm 1995 sau đó giảm đột ngột gần 1/3 GDP tăng trưởng trong những năm trước đó, tiếp đó vào khoảng năm 2000 GDP những ngành này đã khôi phục lại và tiếp tục có sự tăng trưởng mạnh
Và sự tăng trưởng này cũng có sự chênh lệch giữa các tỉnh trong Indonesia biểu hiện qua biểu đồ dưới đây:
library(gganimate)
library(magick)
library(ggplot2)
nn2.su %>% ggplot(aes(x = year, y = m, color= state)) + geom_line() + geom_point(size=2) + transition_reveal(year, keep_last = F)
Khác với biểu đồ tổng quan, biểu đồ này cho thấy các tỉnh đều có sự tăng trưởng qua các năm, đặc biệt đối với tỉnh Jawa Timur có sự tăng trưởng nhanh và cao nhất trong các tỉnh khác.
Du lịch: Sự phát triển của du lịch trong khu vực có thể có ảnh hưởng lớn đến ngành thương mại nhà hàng và khách sạn. Sự tăng trưởng trong lưu lượng khách du lịch có thể tạo ra nhu cầu lớn cho dịch vụ ẩm thực và lưu trú.
Kinh tế tổng thể: Sự tăng trưởng kinh tế tổng thể của Indonesia có thể tạo ra một môi trường thuận lợi cho các ngành công nghiệp dịch vụ như nhà hàng và khách sạn. Khi mức thu nhập của người dân tăng, họ có thể dễ dàng chi tiêu nhiều hơn cho các dịch vụ như ăn uống và nghỉ ngơi.
Chính sách chính phủ : Chính phủ có thể có các chính sách và quy định về du lịch, đầu tư, và phát triển cơ sở hạ tầng, tất cả đều có thể ảnh hưởng đến ngành thương mại nhà hàng và khách sạn. Chính sách thuế và quy định về doanh nghiệp cũng có thể tạo ra môi trường kinh doanh thuận lợi hoặc khó khăn.
Thị trường lao động: Sự sẵn có của lao động có chất lượng và chi phí phù hợp có thể ảnh hưởng đến hoạt động kinh doanh của các nhà hàng và khách sạn. Sự thiếu hụt lao động có thể dẫn đến chi phí lao động cao hơn, trong khi sự phát triển của nguồn lao động có thể giúp giảm chi phí lao động.
Cạnh tranh: Mức độ cạnh tranh trong ngành cũng là một yếu tố quan trọng. Sự cạnh tranh từ các doanh nghiệp địa phương và quốc tế có thể ảnh hưởng đến giá cả và chất lượng dịch vụ, và do đó ảnh hưởng đến lợi nhuận và GDP của ngành này.
Công nghệ và sáng tạo: Công nghệ và sáng tạo cũng có thể tác động đến ngành thương mại nhà hàng và khách sạn. Công nghệ mới có thể cung cấp cơ hội để tối ưu hóa quản lý, cải thiện trải nghiệm khách hàng và tạo ra các dịch vụ mới, cũng như giúp tăng cường hiệu suất và lợi nhuận.
Từ những năm 1980, Indonesia đã trải qua một quá trình tăng trưởng kinh tế đáng kể. Sản phẩm quốc nội (GDP) của nước này đã tăng mạnh, điều này thường đi kèm với sự phát triển của các thị trường tài chính, bao gồm cả ngân hàng, thị trường chứng khoán và các cơ sở tài chính khác.
Trong đó chỉ số phát triển tài chính là một công cụ đánh giá và đo lường mức độ phát triển của hệ thống tài chính trong một quốc gia. Việc hiểu và theo dõi chỉ số này có thể mang lại nhiều lợi ích quan trọng, bao gồm: Đo lường sức khỏe tài chính của quốc gia, Dự báo tăng trưởng kinh tế, Hỗ trợ quyết định chính sách, Tăng cường quản lý rủi ro, Khuyến khích đầu tư và phát triển, Tiếp cận tài chính và giảm nghèo, …
library(imf.data)
library(tidyverse)
imf <- imf.data::list_datasets()
nt <- load_datasets('FDI')
ntt <- nt$get_series(freq = 'A', ref_area = 'ID', indicator= 'FD_FD_IX')
names(ntt) <- c('year', 'FDI')
ntt <- na.omit(ntt)
datatable(ntt)
Trong quá khứ, Indonesia đã đối mặt với những khủng hoảng kinh tế và tài chính, như khủng hoảng tài chính châu Á vào những năm 1997-1998. Những biến cố như này có thể gây ra sự chao đảo trong hệ thống tài chính và ảnh hưởng đến sự phát triển của nó.
Chính phủ Indonesia đã thực hiện nhiều biện pháp cải cách tài chính nhằm tăng cường tính minh bạch, hiệu quả và ổn định của hệ thống tài chính. Điều này có thể bao gồm việc cải thiện quản lý ngân sách công, nâng cao quy trình quản lý rủi ro, và tăng cường quy định tài chính.
Sau đây là biểu đồ sự tăng trưởng của chỉ số phát triển tài chính trong những năm qua: